Mẹ và xe buýt

Mẹ yêu,









Mẹ đưa con đi từ điểm xuất phát, qua hết trạm này rồi trạm khác...  - Ảnh minh họa


TTO - Mỗi ngày đi làm, con lên - xuống bốn lượt xe buýt (hai lượt đi và hai lượt về), lần nào bước xuống xe con cũng có cảm giác là lạ như để quên cái gì ấy...


Vẫn biết đi xe buýt, để quên cái gì thì có thể không tìm lại được nên con đã rất cẩn thận, trước khi xuống xe lúc nào con cũng chuẩn bị thật kỹ, kiểm tra chỗ ngồi một lần nữa. Ấy vậy mà chưa bao giờ cảm giác kia rời bỏ con...


Con chợt nhớ đến mẹ, mẹ và xe buýt có cái gì đó giống giống nhau...


Mẹ đưa con đi từ điểm xuất phát, qua hết trạm này rồi trạm khác... Mẹ giúp con đi đến nơi con muốn và... mẹ sẽ ra đi... mà mẹ đã đi thì không thể tìm lại được nữa...


Vẫn biết phải yêu mẹ bằng những nụ hôn, bằng những lời yêu thương, bằng hành động... nhưng bao nhiêu là đủ?


Bất chợt con sợ cái thứ cảm giác kia, sợ một ngày dù đã chuẩn bị chu đáo... dù đã nói yêu thương, dù đã hôn mẹ ngàn lần... con vẫn bị hụt hẫng...


Mẹ ơi, mẹ là "bác tài xế đáng yêu nhất", mẹ đừng bỏ con nhé! Con sợ phải rời khỏi chuyến xe buýt này...

Nhận xét